Nhật ký của mẹ chồng
Ngày… tháng… năm… Từ hôm nay, nhà ta chính thức có con dâu. Con bé ấy ta không mấy thích, nhuộm tóc vàng đỏ, ăn mặc cầu kỳ, nhìn rất chướng mắt. Ta cố khuyên con trai, nhưng nó bảo thế kỷ 21 rồi, vợ nó xinh giỏi, mẹ đừng chê. Chưa tìm ra điểm xấu nào của nó, chỉ thấy nó xinh, có việc làm ổn định, gia đình tốt, lại khá lễ phép, nhưng ta nghi ngờ có gì không thật. Nếu chê nhiều, con trai lại bảo mẹ khó tính. Thôi thì, quân tử ba năm trả thù chưa muộn, về rồi ta sẽ tìm cách dạy dỗ nó. Ngày… tháng… năm… Mới về làm dâu được hai ngày, nó đã gọi thợ lắp điều hòa. Sợ nóng, sợ rét, đúng là quen sướng. Ngày xưa ta sống không điện, nóng thì quạt tay, rét thì đắp chăn, có gì phải lo!
Mùa đông này, vợ chồng chúng nó ngủ ấm áp, còn ta thì một mình chịu lạnh nhưng cũng có điều hòa cho đỡ khổ. Hai đứa mua tặng ta cái điều hòa để xem phim tiện hơn, tối về ta cứ muốn nằm xem mãi. Ngủ ngon, sáng ra lại lười dậy. Dù không thích con bé lắm, nhưng nó lại hay mua sắm đồ ăn ngon. Hôm trước, ta để đầu cá kho trong tủ lạnh, nhưng nó lại đổ đi, tức quá! Ta nhắc nhở thì nó chỉ nịnh nọt rằng không phải tiết kiệm, nhưng ta không dễ bị lừa. Sáng nay thấy nó mặc váy ngắn, ta bảo nó nên ăn mặc cho đàng hoàng, đừng để ta mất mặt.
Cảm thấy hả hê khi nói câu đó, nhưng con trai lại cười và bảo: “Mẹ yên tâm, không ai chê đâu. Linh vừa xinh vừa ngoan.” Câu nói của nó đúng, vì mấy bà ở chợ từng khen Linh. Ta quyết định không chấp nhặt, nhịn đi để chờ ngày báo thù. Cuối tuần, sau khi vợ chồng nó dọn dẹp nhà cửa, ta gọi mấy bà bạn đến chơi. Bà Gấm khen nhà cửa sạch sẽ, ta liền nhận công dù không làm gì. Còn chỉ vào thùng rác có chén bát vỡ, bảo với mấy bà rằng con dâu rất vụng.
Tuần nào cũng phải mua đồ mới, các bà không biết thì thôi! Thực ra, đó chỉ là cái chén ta lỡ tay làm vỡ khi xem phim về cô gái bệnh máu trắng. Nói xấu giúp ta cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Hôm nay, nó thông báo đã mang bầu 16 tuần sau khi đi siêu âm. Vợ chồng nó chậm thông báo khiến ta hơi bực, nhưng vì cháu, ta nhịn. Mấy tháng qua, ta vui vẻ đi chợ, nấu ăn tẩm bổ cho nó, không cho nó vào bếp. Ta còn thuê người giúp việc và thường rửa bát để nó nghỉ ngơi. Tất cả chỉ vì thương cháu, nhưng sinh xong, ta sẽ cho nó biết tay!
Sinh xong, cháu ta còn phải bú mẹ. Đợi khi nào cai sữa, ta sẽ cho nếm mùi đau khổ. Quân tử 3 năm trả thù chưa muộn! Ôi, cháu của ta, ta muốn bế cháu quá! Thấy mẹ chồng ăn mặc đẹp đi nhảy, Ngần dẩu mỏ nựng con: “Bà nội cưa sừng làm nghé đấy, xanh đỏ như con cào cào ấy, đúng không con?”


Source: https://afamily.vn/nhat-ki-cua-me-chong-20130221093945629.chn